Cai trị Hán_Ai_Đế

Năm 7 TCN Thành Đế qua đời, tháng 4 năm đó, Lưu Hân được Hoàng thái hậu Vương Chính Quân lập lên ngôi tức là Hán Ai Đế. Khi đó ông 19 tuổi.

Ai đế tôn Vương thái hậu làm Thái hoàng thái hậu nương nương, tôn hoàng hậu của Thành đế là Triệu Phi Yến làm Hoàng thái hậu nương nương, tôn mẹ là Đinh cơ làm Cung hoàng hậu.

Giống như Thành Đế, Hán Ai Đế được đánh giá là hôn quân trong lịch sử Trung Quốc[1]. Triều đình Tây Hán đang suy sụp, Ai Đế chỉ ham tửu sắc không màng chính sự. Đặc biệt, ông còn sủng ái một mỹ nam tên Đổng Hiền.

Thấy tình hình nghiêm trọng, Bào Tuyên dâng sớ lên Ai Đế nói rằng nhân dân đang gặp phải họa "bảy cái mất và bảy cái chết". Bảy cái mất là[2]:

  1. Lụt lội
  2. Hạn hán mất mùa
  3. Thuế khóa nặng nề
  4. Lao dịch tăng
  5. Tham quan ô lại, cường hào nhiều
  6. Giặc cướp
  7. Quân địch quấy nhiễu

Bảy cái chết là:

  1. Quan lại tàn bạo giết dân
  2. Cai ngục giết phạm nhân
  3. Cường hào giết người vô tội
  4. Giặc cướp giết người lấy của
  5. Dân thù hận giết nhau
  6. Dân đói mà chết
  7. Bệnh tật chết nhiều người

Hán Ai Đế bỏ ngoài tai kiến nghị của Bào Tuyên, đày Tuyên đi làm lính thú.